hiệu ứng tuyết rơi

Chủ Nhật, 3 tháng 8, 2014

[Fic] Lão sư tuổi 18 ?! [Chương 10]

Chương 10

Lão sư giảng dạy tình yêu














Đã qua hai tuần kể từ lần bị cưỡng hôn dạo trước.




Hôm nay là “ước hẹn” thường lệ giữa Maeda Atsuko và Kojima Haruna. (ý là ngày học thêm)




Nhưng tại sao lại qua lâu như vậy?



Đương nhiên công lao này có được là nhờ một trận tranh cãi kháng nghị, kết cuộc mới có được đoạn thời gian xả hơi hiếm hoi.



Bất quá, lựa chọn thời điểm ấy thì có phần quái lạ.



Mặc dù vậy, Maeda Atsuko vẫn không tránh khỏi thở dài một hơi nhẹ nhõm.



Nghe nói muốn ra ngoài chơi mà làm ầm ĩ, nhưng thực tế hình như vẫn làm tổ trong nhà?



Còn điều oái ăm nữa là….



Maeda Atsuko thật sự không dám liên tưởng đến phương diện kia.



Hôn môi, còn là lần đầu tiên nữa.



Dĩ nhiên, trọng điểm không phải là đây.



Trọng điểm là: đối phương cư nhiên là học sinh của chính mình, mà còn là mỹ nữ !!



Cảm giác lúc ấy là gì, Maeda Atsuko đều quên. Chỉ nhớ rõ ánh mắt Kojima Haruna phi thường xinh đẹp mê người, quanh thân còn mang mùi hương ngọt ngào đầy mị hoặc…












“Tỉnh lại! Bây giờ không phải lúc nghĩ đến những thứ này”. Tiêu hủy sạch sẽ những tư tưởng làm náo loạn tâm trí, Maeda Atsuko chậm rãi vươn tay.



“….” Cánh tay vẫn như vậy mà giằng co, Maeda Atsuko không tài nào ấn chuông được.



“Sao lại thế này? …. Tốt hơn hết là đợi chút nữa vậy….” Nhìn cửa lớn đóng chặt trước mặt, tâm lý Maeda Atsuko vẫn còn sinh ra sự chần chừ, đứng một chỗ nhíu chặt mi.



“Acchan~ tại sao không đi vào, làm người ta đợi lâu quá đó ~” Cánh cửa không báo trước đột nhiên bật mở, tiếp theo là một thân ảnh kích động nhanh chóng nhảy vào trong lòng Maeda Atsuko.



“…. Kojima bạn học, buổi trưa tốt lành” Maeda Atsuko cứng ngắc đáp lại sự nghênh đón nhiệt tình của Kojima Haruna, hai cánh tay thẳng tắp áp chặt hai bên thân người.



“Nhanh lên một chút, Haruna có một bài không hiểu ~” Kojima Haruna đối với cách đáp trả của đầu gỗ Maeda Atsuko tương đối không hài lòng, mân mê miệng đầy một mặt không vui lôi kéo Maeda Atsuko đi về phía trước.



“A ….”



“Như thế nào mà Haruna hôm nay lại có tinh thần như vậy? Lần đầu tiên tích cực như thế đấy…. bất quá là chuyện tốt~” Kojima mama giật mình khó nghĩ nhìn về hướng khuê phòng của Kojima Haruna, dù sao chăng nữa đối với việc con gái của mình lần đầu tiên nhiệt tình như vậy, trong nhất thời có chút không thể tiếp nhận được chuyện này.



“….” Nhìn vẻ mặt hân hỉ của Kojima mama, từ tận đáy lòng Maeda Atsuko không ngăn được tiếng thở dài. Vị kia đi đằng trước không chút nào để ý đến cảm nhận của người đi sau, mấy lần làm hại Maeda Atsuko suýt tí nữa là té ngã.



Cái người này…. Chẳng chịu thông cảm chút nào với người đi sau mình hay sao? Cứ như vậy mà tự ý đi….



Gấp gáp đến như vậy, khẳng định là muốn ngủ…..

















“Acchan đang nghĩ đến ta à?” Vừa đến phòng ngủ, vượt ngoài dự kiến của Maeda Atsuko, Kojima Haruna không hề ngã đầu liền ngủ.



“Ừ…” Yên lặng mở ra túi xách, Maeda Atsuko một bên cúi đầu một bên sửa sang lại mặt bàn.



“Thật chẳng có thành ý….” Thấy từ lúc bước vào Maeda Atsuko cũng chưa một lần đảo mắt nhìn đến mình, Kojima Haruna ở phía sau không vui ngửa người nằm trên giường.



“Tốt rồi, bắt đầu học bài thôi” Ngồi trên ghế, Maeda Atsuko không quay đầu lại mở ra sách giáo khoa.



“Làm sao thế?” Maeda Atsuko buông bút, thỉnh thoảng Kojima Haruna nhích đến gần quậy phá làm lồng ngực Maeda Atsuko dần dần nổi lên gợn sóng.



“Acchan, ngươi như vậy mà sợ ta?” Kojima Haruna lại cố ý nhích tới gần Maeda Atsuko, đương nhiên chẳng qua là khoảng cách rất bình thường, trước mắt cũng không có gì quá ái muội. Ít nhất Kojima Haruna cho là như vậy.



“….” Rõ ràng không gần lắm, Maeda Atsuko lại nhanh nhẹn kéo dài khoảng cách.



“Cũng chỉ tại ta hôn ngươi?” Kojima Haruna lại cố ý nhích tới một chút, Maeda Atsuko nhanh chóng lui sang phải.



“….” Lưng dán vào vách tường, Maeda Atsuko khẽ nhíu mày, từng đốt ngón tay trở nên trắng bệch.



“Acchan đơn thuần như vậy, thật đáng yêu ~”



“Kojima bạn học!” Maeda Atsuko rốt cuộc không nhịn được kêu một tiếng, trên mặt hiện ra tia tức giận.



“Ngươi có thể hôn ngược lại, ta không ngại đâu ~” Thấy vậy, Kojima Haruna đem gương mặt tươi cười hướng đến Maeda Atsuko, ánh mắt đầy vẻ trêu chọc.



“Đùa chút thôi, lần trước ‘đánh lén’ ngươi, lần này ta phải trả lại. Cho nên, chúng ta huề nhau~” Nhẹ nhàng cười thành tiếng, Kojima Haruna kiên định, tỏ ý muốn chấm dứt mọi chuyện.



“….” Nghe ngữ điệu Kojima Haruna không có ý gì khác, trong lòng Maeda Atsuko có hơi mất mác cùng sự chua xót không nói thành lời.



“Có điều, Acchan như vậy cũng không tốt. Sớm muộn sẽ bị trách thục thử bắt cóc”.



“….” Nhìn Kojima Haruna tự thuật một cách nghiêm túc, Maeda Atsuko thật sự muốn một phát đập chết nàng.



Cho đến tận bây giờ, rốt cuộc ai mới là “trách thục thử” a !!



(trách thục thử: ông chú biến thái. Đây là cách nói chơi chữ, bởi từ thục thử phát âm gần giống từ thúc thúc.)



“Hay là như vầy, để ta làm người giảng dạy tình yêu cho Acchan thế nào?”



“Được, dứt khoát cứ vậy mà làm ~” Không đợi Maeda Atsuko trả lời, Kojima Haruna cao hứng đập hai tay vào nhau, coi như quyết định.



“Đầu tiên là, Acchan, phong cách quần áo của ngươi cần phải đổi….” Nói là làm, Kojima Haruna liền bắt đầu vây quanh Maeda Atsuko một vòng rồi lại một vòng.



“Kojima….” Cảm giác toàn thân bị người khác dò xét thật không dễ chịu, có khác nào cái dạng bị người ta truy bắt gian tình đâu? Maeda Atsuko xấu hổ, lúng túng đẩy thân người Kojima Haruna đột nhiên tiến đến gần ra.



“Stop! Lão sư đang nói, cấm nhảy vô họng. Được rồi…. xem ra phải lựa một ngày đi ra ngoài mua sắm….” giơ tay cắt đứt lời Maeda Atsuko, Kojima Haruna bày ra biểu tình nghiêm túc, ngón tay vung lên thành hình tượng ‘thước dạy học phiên bản tí hon’.



“….” Lúc này đây Maeda Atsuko đã không còn biết nên nói cái gì cho phải, cảm giác hiện giờ…. Gương mặt giống như biến thành thây ma….



“Acchan, ngày mai hai ta hẹn nhau đi ra ngoài đi?” Kojima Haruna sờ sờ cằm rồi đột nhiên quay đầu lại, quăng bỏ cái ‘roi tí hon’, nắm lấy tay Maeda Atsuko, hai mắt lấp lánh.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét