hiệu ứng tuyết rơi

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

[Fic] Ván cờ trung thực [Đoản văn]

Tên gốc: Shoujiki
Tạm dịch: Ván cờ trung thực
Tác giả: calyrica
Thể loại: hiện đại, sắc văn
Ratting: 18+ [MA] không nghiêm cấm bất cứ ai muốn tự mình làm đen tâm hồn trong sáng :))
Couple: Atsumina (Maeda Atsuko x Takahashi Minami)
Editor: bảo chủ







Tóm lược: Ẩn tàng phía sau trò chơi ván cờ trung thực đầy ác chiến là những âm mưu đen tối và cái người đen hết chỗ nói chính là cái bạn lùn mà thường ngày tưởng chừng hết sức ngây ngô (*≧▽≦)ノシ))  

Sự tình phát sinh sau AKBingo! ep 35 (Link xem vietsub online)





















Đoản văn 〜〜(/ ̄▽)/ 〜ф 


























Tính trung thực, một yếu tố nói chung là khá khó nhằn nằm trong game Shougi Shoujiki của AKBINGO. Bởi vì chương trình sẽ sử dụng thiết bị phát hiện nói dối cùng một giám sát viên – người biết cách sử dụng thiết bị này, họ khai chiến nhiều trận đấu liên tiếp trong nhiều tập phim khác nhau, tiêu tốn gần như cả buổi sáng. 



Trận đấu cuối cùng của ngày hôm ấy là kịch chiến giữa Takahashi Minami và Maeda Atsuko. Cặp đôi này đã được hé lộ trước đó, Minami được kỳ vọng sẽ giành chiến thắng và giũ bỏ hình ảnh “thất bại” của mình. Cô cẩn thận viết những câu hỏi mà cô tin chắc rằng nó sẽ khiến Atsuko một phen chao đảo, trước trận đấu cô đã mơ tưởng về chiến thắng, lấy cái chiến thắng này ném thẳng vào mặt cô bạn gái của mình chắc hẳn là sẽ rất vui đây. 



Sự tự phụ khiến cô không khỏi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác khi không hai câu hỏi cô đặt ra đều chẳng thu được một điểm, số điểm cuối trận đấu dẫn đến sự mất mát thảm hại. 



Tất nhiên, từ phía camera, có thể nhận ra cô kỳ vọng nhiều đến mức nào, nhưng khi nhìn vào mắt Atsuko, chỉ thấy trong đó ánh lên sự đắc thắng và một chút khoe khoang, thế nên Minami muốn làm bất cứ điều gì để có thể tu bổ lại hình ảnh của bản thân. 



Và thế là một sáng kiến “hồi vốn” nảy ra. 



Hiển nhiên cái sáng kiến kia điên rồ hết chỗ nói, mà chính cô cũng có bao giờ xem xét sâu xa chuyện gì đâu. Nói thật nếu là Atsuko trong trường hợp này khẳng định sẽ nghĩ thấu đáo hơn, nhưng nói cho cùng thì cái kế hoạch này quá hoàn hảo để không hành động, bất kể thế nào thì đây cũng chỉ là out of character*. (nhân vật không xử sự như tính cách vốn có của họ ở bên ngoài). 



“Thảm bại trên mọi phương diện?” Minami lầm bầm, lặp đi lặp lại câu nói cuối cùng Sata ở trận đấu. Ruột gan giằn xéo: “Cái gì mà thất bại hoàn thảm bại? Rồi các người sẽ thấy”. 



“Minami? Không ổn chỗ nào hả?” Acchan hỏi, khẽ nghiêng đầu. Khuôn mặt nàng vẫn còn lưu giữ nụ cười yêu mị cùng ánh mắt lấp lánh. 



Minami lắc đầu, sau đó hướng về phía nhà sản xuất hỏi: “Chúng ta nghỉ ngơi một chút được không?” 



Sau khi các thiết bị của máy phát hiện nói dối được gở bỏ, nhóm có mười lăm phút để sử dụng phòng vệ sinh và thư giản. Buổi trưa vẫn phải đợi thêm một vài tiếng, để tránh tiến độ công việc bị đình trệ nên chỉ có khoảng mười lăm phút để nghỉ ngơi. 



Sau khi đứng dậy và mát sa chân một chút cho bớt tê, Minami bước đến chỗ Acchan nhỏ giọng nói: “Nè, Ưm… chúng ta ra chỗ nào đó nói chuyện đi!” 



“Hở? Chỉ với mỗi Minami thôi á?” Acchan cười toe toét, cố gắng kìm chế chỉ bật ra tiếng cười khúc khích tránh thu hút sự chú ý của những thành viên khác. “Chuyện này mới”. 



Minami đảo mắt xung quanh rồi lại hỏi: “Chỉ- có thể là cậu- làm ơn nha?” 



Đối với Atsuko cái phản ứng bối rối này của Minami không có gì mới mẻ, chuyện thường phố huyện thôi, là phản ứng đặc trưng rồi. Tuy nhiên, Minami là người đề nghị mà lại sinh ra cái phản ứng như vậy? 



“Được thôi. Lục phòng thế nào?” (căn phòng màu xanh lá cây) 



Oh. Minami sao không sớm nghĩ ra căn phòng tốt thế này nhỉ? Khu vực hậu trường có rất nhiều chỗ để cô có thể thực hiện hành động trả thù nho nhỏ của mình, thế nên cần phải lựa chọn một địa điểm cực an toàn mới được. Phòng vệ sinh… bỏ qua, bây giờ chắc là có hàng hà người đang xếp hàng ở chỗ đấy. Liếc nhìn vị trí chỗ ngồi phát hiện có đến nửa số thành viên mất tích, Minami kết luận chỉ có mỗi Lục phòng là sự lựa chọn hoàn hảo. Nếu hiện giờ có kẻ nào đang ở đó, đảm bảo Atsuko có thể đưa ra một lý do tống khứ họ ra ngoài. 



Chẳng cần đợi Atsuko phản ứng, Minami quay người, thẳng một mạch hướng về Lục phòng, băng qua vài cánh cửa dẫn xuống hành lang. May thật, không một bóng người, thế nên, khi hai cô gái vừa bước vào phòng, Minami rất nhanh đóng chặt cửa, khóa chốt, báo hại Atsuko nhìn đến ngây ngốc. 



“Atsuko”, Minami bắt đầu vào cuộc, khoanh tay: “Thật không công bằng!” 



Atsuko một lần nữa gần như bật cười rũ rượi, nhưng nhanh chóng đã kiểm soát được bản thân, nói: “Ra là chuyện này hả? Cậu khó chịu khi tớ công kích cậu sao?” 



“Đánh vào chiều cao cùa tớ là không công bằng!” Minami nhấn mạnh. “Muốn cao hơn chẳng có gì sai cả. Ở đây tớ lùn nhất còn gì!” 



“Vậy…… cậu muốn nói riêng với tớ là chuyện này ấy hả?” Atsuko thắc mắc. 



Hít hơi thật sâu, đem cái ý nghĩ “sáng kiến này thật tồi bại” quẳng đến sọt rác ở nơi nào đó ẩn dật trong não bộ, Minami đáp: “Không. Cái tớ muốn có được là cậu và sau đó lấy lại một điểm cuối cùng của mình”. 



Cái gì, Atsuko không thể nhịn cười được nữa. “Cậu… thật hả? Ăn gian là không có tốt a~ Tớ đã thắng. Cậu sẽ không bao giờ có được điểm nào khi mà trò chơi đã kết thúc”. 



“Câu hỏi về chiều cao không tính, giờ sẽ tới lượt của tớ. Tớ sẽ lấy được một điểm từ cậu”. Minami bắt đầu hành sự, thanh âm trầm thấp và nghiêm túc. 



“Cố lên a~” Atsuko cười toe toét, không hề biết rằng nguy hiểm cận kề. 



Nụ cười chế nhạo kia đã hoàn toàn đem cái sự lo lắng *sáng kiến tồi bại* chuyển thành *sáng kiến tuyệt hảo*, Minami đột nhiên bắt lấy cánh tay Atsuko, nắm thật chặt, đẩy nữ tử cao hơn áp chặt vào cánh cửa. Sự lúng túng vì đợt tấn công bất ngờ của Minami đủ để bù đắp mặt bất lợi về chiều cao, chưa kể cô lại có lợi thế về sức mạnh. 



Không thích, Atsuko thực sự muốn thoát khỏi tình cảnh này, bằng bất cứ giá nào. 



Minami thoát ly tay phải ra khỏi cánh tay Atsuko, luồn nó ra sau gáy rồi cường bạo kéo nàng đắm chìm vào một nụ hôn. Không thèm đưa ra bất kỳ lời cảnh báo hay gợi ý, Minami lập tức liếm vào môi dưới Atsuko, một lần, hai lần, cho đến khi cánh môi kia hé mở và răng họ chạm nhau trong sự hỗn loạn đầy cuồng nhiệt. 



Cánh tay Atsuko vòng qua ghì chặt lấy eo Minami, kéo cơ thể cô gái nhỏ áp chặt vào người mình, thanh âm xào xạc của lớp quần áo ma sát vào nhau. Nàng đáp trả lại bằng một nụ hôn đầy đam mê, bám theo đầu lưỡi nóng bỏng của Minami và cắn vào môi trên của cô gái nhỏ. 



Đột ngột dừng lại, Minami phá vỡ nụ hôn sau hàng loạt những giây phút ngất ngư, hơi thở cả hai dồn dập ngắt quảng. Đôi mắt miên man, gò má ửng đỏ, mặc dù nơi đây là chốn công cộng nhưng cả hai sẽ hoàn thành những gì mà Minami đã bắt đầu. 



Hỏa khí lại dâng trào, áp sát gương mặt mình vào cổ Atsuko, nhấm nháp chiếc xương quai xanh rồi chuyển dần cánh lưỡi nóng ẩm lên chiếc cổ trắng nõn. May mắn là chiếc cà vạt đã được nới lỏng để đeo microphone nên cổ áo dễ dàng được kéo sâu hơn. Thời gian bị hạn chế nên Minami không thể cởi sạch y phục của nạn nhân hòng tiến hành đại sự trả thù. 



Thay vào đó, Minami chuyển dời cánh tay đang giữ chặt sau gáy Atsuko về phía trước, đặt nó trước thân người Atsuko và dừng lại nơi đường cong ở ngực phải. Dù bị lớp y phục cách trở nhưng Minami vẫn biết chính xác nơi vuốt ve và xoa nắn khiến Atsuko thở gấp trong sự ngạc nhiên. 



Minami ôn nhu đặt thêm vài nụ hôn lên cổ Atsuko trước khi hoàn toàn dứt khỏi, quỳ xuống, đem khuôn mặt dừng lại nơi thắt lưng Atsuko. Đặt một tay lên mỗi đầu gối, ngón tay nhẹ nhàng lướt lên phía trên bên dưới làn váy màu xám, cười cao hứng khi nghe thấy làn hô hấp gấp gáp của Atsuko, nhẹ nhàng tách hai chân của cô bạn gái. 



Bàn tay bé nhỏ dừng lại trên đường viền tinh xảo của chiếc quần lót quyến rũ. Đưa tay luồn ngược vào trong dây chun kéo lớp vải ngăn cách xuống, nhấc chân Atsuko lên để giảm bớt lớp y phục không mong muốn. Sau khi ném bỏ thứ vướng víu ấy sang góc bên phải của Atsuko, Minami đặt cánh môi mềm lên đầu gối nàng rồi từ từ di dời lên trên, đầu cô gái nhỏ biến mất dưới lớp váy cotton. 



Atsuko không thể nhìn đến vị trí Minami cũng như những gì Minami đang làm, làn hô hấp sâu hơn và tăng nhanh thất thường, trái tim không tự chủ đập thình thịch đón chờ những gì sắp đến và những điều đang diễn ra. Khi cánh môi ẩm ướt chạm vào bắp đùi nàng, thanh âm rên rỉ như muốn rít gào, tay trái lập tức che lấy miệng, cắn chặt ngón tay cái để ngăn chặn bất kì âm thanh hư hỏng nào muốn thoát ra khỏi cuống họng. 



Atsuko thật sự sáng suốt khi hành động như vậy bởi Minami sắp bắt đầu chính thức tấn công. Tay trái cô gái nhỏ giữ chặt lấy hông Atsuko, song phương hỗ trợ, bàn tay phải đặt giữa hai chân cô bạn gái dần cảm nhận được sự ẩm ướt yêu mị đang mời gọi. Tầm nhìn của Minami hoàn toàn bị bóng tối che khuất, nhưng từ kinh nghiệm trước đây, chính tại căn hộ của mình, cô không khó để tìm kiếm và nhận rõ những gì cần làm. 



Bàn tay nóng bỏng liên lục lướt nhanh đến khi ngón tay tìm thấy cái động nhỏ ẩn tàng, đó chính là mục tiêu đầu tiên. Ban đầu là một ngón tay ôn nhu quét vòng quanh động nhỏ khiêu khích, sau đó là hai, cô trêu chọc Atsuko một lúc trước khi ngón tay xâm nhập vào bên trong. Luật động ôn nhu nương theo ngón tay bé nhỏ, khi ngón tay thứ hai được thêm vào thì luật động càng mãnh liệt theo một nhịp điệu đã được luyện tập, cô gái nhỏ bắt đầu tìm kiếm mục tiêu khác. 



Chiếc lưỡi truy tìm đến nơi tay cô đang bận rộn chiếm cứ tiểu động ẩm ướt, đến khi tìm thấy một phiến hổng nhỏ nhô lên, cô ôn nhu hôn lên một lần, hai lần, mỗi lần như thế khiến hông Atsuko giật nhẹ một cái. Thời gian không cho phép việc này chậm rãi thực hiện, vì vậy cô gái nhỏ không còn cách nào khác phải cường bạo liếp láp xung quanh cửa tiểu động, cao trào của sự hưng phấn được tạo nên bởi sự xem kẽ giữa những nụ hôn ngắn và những cái mút mạnh, trong một khoảng thời gian không có gì khác ngoài tiếng thở gấp hổn hểnh của Atsuko và thanh âm ướt át được tạo ra do ngón tay không ngừng luật động. 



Mặc dù không thể nhìn thấy bất cứ điều gì - không thể nhìn thấy tóc Atsuko bết dính trên gương mặt toát đầy mồ hôi, không thể nhìn thấy đôi mắt yêu mị khép hờ của Atsuko, không thể nhìn thấy cánh môi câu dẫn của Atsuko đang cắn chặt lấy ngón tay mình, có thể không thấy tất cả những điều này của Atsuko nhưng cô vẫn cảm nhận được, xúc cảm mãnh liệt truyền đến trên ngón tay, trên lưỡi và khuôn mặt cô, và cô biết Atsuko đã gần, rất gần chạm đến giới hạn. 



Khi thành trì bên trong tiểu động Atsuko siết chặt lấy những ngón tay cô và hai bên chân Atsuko dường như căng cứng, Minami hoa tâm hiển lộ nơi khóe môi. Cô gái nhỏ nhanh chóng dời đầu ra khỏi làn váy, hướng nhìn khuôn mặt Atsuko, mọi thứ đều nằm trong dự đoán của cô. Cô gái nhỏ cao ngạo tuyên bố rằng mình đã lấy được điểm cuối cùng cần để giành chiến thắng. 



“Thành thật mà nói….” Minami bắt đầu ra quân cờ cuối cùng, “cậu yêu thích Takahashi Minami làm việc này”. 



“K-K-K……” Atsuko cố gắng nói không, theo đúng quy tắc của trò chơi nhưng ngay lúc này không có bất kì một âm tiết nào được hình thành, nếu nàng cố gắng để nói, nàng biết sẽ chỉ có thể phát những thanh âm rên rỉ cùng tiếng hét vang vọng xuyên thấu căn phòng. 



Minami hướng bên dưới làn váy một lần nữa và tiếp tục nỗ lực, chiếc lưỡi nhu nhuyễn vòng lấy hai phiến hồng nhô lên nơi cửa tiểu huyệt trước khi một kích đánh vào toàn bộ dây thần kinh bằng hai ngón tay không ngừng luật động, thậm chí còn nhanh và cuồng bạo hơn trước, nhanh chóng tiến hành vuốt ve thành trì bên trong lập tức đem cơ thể Atsuko hoàn toàn đánh gục, cả cơ thể dường như nhảy cẩn lên và cương cứng. Minami dùng tay trái của mình nâng đỡ tránh để cả hai ngã xuống, giữ Atsuko nguyên vị trí. Cô gái nhỏ kéo dài sự khoái cảm của cô bạn gái bằng cách đẩy hai ngón tay vào sâu bên trong nhất có thể rồi ôn nhu co chúng ngược ra ngoài, vuốt ve khu vực nhạy cảm bằng đầu ngón tay. 



Khi Atsuko lấy lại khả năng kiểm soát và thư giản, Minami kéo những ngón tay ướt át ra, nhấc đầu ra khỏi làn váy trước khi đưa vào miệng để làm sạch chúng. Không có bất kỳ sự hỗ trợ nào cộng thêm đôi chân giờ hoàn toàn vô lực, Atsuko trượt người xuống, ngồi bệt dưới sàn lạnh. 



Minami nhìn xuống nữ nhân bên dưới: “Có được một điểm này nghĩa là tớ đã thắng”. 



Atsuko không thể đáp lại dù chỉ là một câu, chỉ đưa ánh mắt ngây ngốc lên nhìn, đầu hơi nghiêng sang bên và gương mặt hiện lên sự mệt mỏi. 



Vuốt thẳng mái tóc rối tung vì lúc nãy đã hoạt động bên dưới lớp váy dày, Minami lấy trong ví ra một thanh kẹo singum, quay qua Atsuko và nói: “Tớ đến nhà vệ sinh một lát. Hẹn gặp cậu ở ván cờ tiếp theo!” 



Cô gái nhỏ ưỡn ngực đầy tự hào bước ra khỏi Lục phòng. 







Hết!


------------------------------------------------------------------------------------------




bảo chủ: Không gì đáng sợ hơn việc đọc fic nhà Atsumina kiểu dễ mất máu thế này, đặc biệt tiếng Anh trong những cảnh nhạy cảm lại rất thô và bạo nên khi trans sẽ dùng nhiều từ hán việt, mà ai đã đọc bản gốc rồi thì đừng kì vọng bất kì điều gì ở bản trans này. Ngang thế đấy ( ̄ー ̄) 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét