hiệu ứng tuyết rơi

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

[Fic] Xuyên qua, ta làm Phò Mã [Phiên ngoại 5 - Mỹ cảnh như mộng]


Phiên ngoại

1. Tiểu kịch tràng
2. Mù mịt suy nghĩ
3. Truy sát uyên ương
4. Nỗi oan của Yuki
5. Mỹ cảnh như mộng (H)
6. Trò chơi kết thúc










【 Mỹ cảnh như mộng】 


Cảnh báo: Ratting 16+ Không nghiêm cấm bất cứ ai muốn tự mình làm đen tâm hồn trong sáng
Lưu chú: thật ra cũng chẳng biết bao nhiêu + chỉ là muốn viết điều hiển nhiên sẽ đến với hai nhân vật chính trong câu chuyện suốt 40 chương qua.




[Fic] Xuyên qua, ta làm Phò Mã [Phiên ngoại 2-3-4]


Phiên ngoại

1. Tiểu kịch tràng
2. Mù mịt suy nghĩ
3. Truy sát uyên ương
4. Nỗi oan của Yuki
5. Mỹ cảnh như mộng (H)
6. Trò chơi kết thúc








【 Mù mịt suy nghĩ】 

-------- Lão Hoàng đế ----------

Nằm trên long sàn, ta khó khăn cố gắng ho vài cái, ài, người già mà, ai chẳng có bệnh trong người. Chiếu chỉ truyền ngôi ta cũng đã sắp xếp đâu vào đó, chuyện làm ta vương vấn mãi không buông chỉ có chuyện chung thân đại sự của ba đứa nhỏ kia. Ta cũng muốn làm theo quy củ ban hôn cho rồi nhưng cứ nghĩ đến chuyện từng xảy ra trên người Tomomi lại khiến ta khổ não. Ba đứa nhỏ này, ta phải làm sao cho tốt? Trọng điểm đáng nói là giờ tụi nhỏ lại đang lang bạt ở cái chốn gọi là Loạn Lưu Thánh Địa gì đó, ta lật tung bản đồ khắp nơi vẫn chẳng thấy nó ở đâu. Có khi nào ta băng hà rồi vẫn không thể nhìn mặt tụi nhỏ lần cuối hay không?

Bốn tháng, tụi nhỏ rời cung suốt hơn bốn tháng trời cuối cùng cũng chịu trở về, may mà tất cả đều bình an vô sự. Ngay cả hoàng muội của ta vốn dĩ đã mất tích vào ba năm trước cũng thuận lợi trở về.

Tất cả đều là hỷ sự khiến ta thực vui vẻ.

Không chỉ vậy. Tomomi trở về đã chịu cùng ta trò chuyện. Cứ nghĩ nó sẽ vĩnh viễn tuyệt ngôn với ta chứ, vậy là nó chịu tha thứ cho những quyết định sai lầm của ta trước đây rồi sao? Cuối cùng cũng khổ tận cam lai, ta đã có thể an tâm nhắm mắt.

Nhưng mà…

Có lẽ do tuổi tác đã cao, hở một chút ta liền kích động muốn rơi lệ.

Đứa nhỏ này…

Cư nhiên lại nói với ta nó yêu nàng.

Phải, chính là “nàng” mà không phải “hắn”.

[Fic] Xuyên qua, ta làm Phò Mã [Phiên ngoại 1 - Tiểu kịch tràng]


Phiên ngoại

1. Tiểu kịch tràng
2. Mù mịt suy nghĩ
3. Truy sát uyên ương
4. Nỗi oan của Yuki
5. Mỹ cảnh như mộng (H)
6. Trò chơi kết thúc









-----------------------------------【 tiểu kịch tràng】 


Những tình tiết không được nói đến trong chính văn.


-------- AtsuHaru ----------

Thong thả đi bộ một hồi thì phát hiện Acchan đã khuất bóng. Đi mà cũng nhanh như vậy. Nyan nàng mới lười vận sức mà đuổi theo.

Nhàn nhã rồi ở quán rượu, uống chén trà.

Quả nhiên một lúc sau Acchan đã quay lại.

Nữ nhân này, nàng đã hầu hạ như thánh nhân suốt từ bên kinh thành đến tận Kinh Đô Tề quốc đây, chỉ bắt nàng ta xuống xe ngựa vận động xíu mà cũng không thành công. Đúng là bó tay, vô phương cải cách.

Không biết nên dùng lời gì trách móc, chỉ đành nói: “Đi thôi”.

“Đi không nổi” – Nyan đáng thương xoa xoa hai bắp chân.

Acchan dùng thần lực chạm nhẹ chân Nyan một cái, hỏi: “Đi được chưa?”

Cảm thấy chân đã hết tê cứng, Nyan chậm rãi ngước đầu nhìn Acchan, bình thản nói: “Dùng phương pháp gì a? Sờ rất thoải mái, hay ở đây sờ ta một lát nữa đi”.

Acchan: “…”

Cứng ngắc xoay đầu nhìn quanh xem có ai phản ứng gì không. Việc Nyan đến chỗ quán rượu gọi bình trà ngồi uống đã khiến người khác chú ý, lại thêm cả hai đều là mỹ nữ, không khỏi khiến người ta càng thêm tò mò.

Lời Nyan vừa nói, mấy bàn gần bên đều nghe thấy hết. Acchan gấp gáp kéo cánh tay Nyan: “Đừng mè nheo nữa, nhanh đi thôi”.

“Nếu là Yuuchan thì đã ngoan ngoãn sờ giúp ta rồi, Acchan không ngoan!”

“Bị lợi dụng còn không biết!” - Bĩu môi khinh thường. Công chúa đại nhân có phải bị ăn đậu hủ riết ghiền không. Acchan thầm nghĩ.

Nyan cũng bắt chước bĩu môi khinh thường. Ai đó đang bị nàng lợi dụng cũng đâu có biết.