hiệu ứng tuyết rơi

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

[Fic] Lão sư tuổi 18 ?! [Chương 1]



Chương 1





Cái gì ! Gia sư vẫn còn vị thành niên !! 













“Haruna, tối nay có một gia sư sẽ đến, nhanh lên một chút dọn dẹp phòng cho xong đi!” Kojima ma ma nhìn phòng ngủ hỗn loạn của con gái mình, bắt đầu một phen oanh tạc.



“Ể? Lại tới…. mẹ, thật sự không cần. Đầu óc con luôn luôn rất tốt, lại nói việc này tốn nhiều tiền a…..”. Kojima Haruna cuống quýt chạy tới, ôm lấy cánh tay mẹ, ý đồ thuyết phục bà dùng cái gọi là gia giáo (cách dạy con của cha mẹ).



“Là, là, là. Đầu con đúng là tốt, nhưng con nhìn mấy môn khoa học tự nhiên của con xem, nhất là hóa học, quả thực là….” Kojima ma ma vừa nhắc đến, hoàn toàn không ngừng lại được. Kojima Haruna nghe đến nhức đầu.



“Con biết! Bây giờ con đi dọn liền, phiền mẹ đi ra ngoài trước một lát ~” Kojima thật sự là không chịu nỗi sự càm ràm của mẹ, nhanh chóng chặn đứng đề tài, đẩy bà đi ra ngoài.



“Cục cưng bé nhỏ….. nhanh lên một chút nha~”



“Biết ~ lại là gia sư, thật phiền phức…..” Kojima bất mãn mắng thầm, không tình nguyện bắt đầu công việc khua tay bận rộn, tân trang lại căn phòng.



Nhớ lại mấy người gia sư lúc trước, tuy rằng mọi mặt đều không tệ, nhưng bất quá tất cả đều là nữ nhân. Cảm thấy kì lạ nên hỏi mẹ, lại bị nói là lo lắng mình sẽ yêu đương, từ đó làm chậm trễ việc học, nói thẳng ra là “dẫn sói vào nhà”. Hơn nữa mẹ cũng rất lo lắng cô nam quả nữ ở chung một phòng, nhất là con gái của mình Kojima Haruna lại là một thiếu nữ xinh đẹp như vậy.



“Ma ma đúng là cố chấp…. thầy trò yêu nhau? Thật biết nói đùa ~” Nghĩ đến những trò chơi yêu đương cấm kị trong mấy cuốn tiểu thuyết, Kojima Haruna nhất thời mơ tưởng.



“Haizz~ Lại tới nữ nhân, thật nhàm chán a….”



“Cơ hội gặp gỡ tốt thế này, làm gì hết lần này tới lần khác đều là nữ a….” Kojima Haruna nằm trên giường phiền não, cầm lấy chiếc PSP bên cạnh cái gối bắt đầu xả nỗi bất mãn.














“Chào dì, cháu là gia sư lần trước có gọi điện thoại, tên là….” Tâm trạng thấp thỏm nhìn cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, Maeda Atsuko không muốn công việc đầu tiên của mình phải thất bại chấm dứt.



“Quả là một nha đầu xinh đẹp ~”.



“A, cám ơn đã khen ngợi…..” Maeda Atsuko còn chưa kịp tự giới thiệu bản thân, liền bị Kojima ma ma nhiệt tình kéo vào trong.



“Mau vào đi ~ tiểu nữ ở trên lầu đã chuẩn bị xong. Trước đó, hay là uống một tách trà?”



“Không cần, dì quá khách khí”. Kojima ma ma quá nhiệt tình khiến Maeda Atsuko có chút nuốt không trôi.



“Mẹ! Con muốn học, phiền người nhanh lên một chút có được không?” Kojima Haruna sớm nghe được động tĩnh ở lầu dưới, nhưng lại không muốn để ý tới. Phiền não dừng lại việc giằng co với đống bài tập, lúc này mới ra khỏi phòng.



“Ngươi nha đầu kia! ….. Về sau tiểu nữ đều phải làm phiền cháu”.



“A, a, cháu sẽ tận lực !” Maeda Atsuko liền gật đầu, mỉm cười hướng Kojima ma ma giơ nắm đấm lên.



Nhìn gia sư mới tới động tác thật trẻ con, Kojima Haruna khóe miệng câu ra ý cười trêu chọc.













“Ngươi chính là gia sư?”



“Đúng vậy. Lần đầu gặp mặt, bạn học Kojima. Từ nay về sau, ta chính là gia sư của ngươi….” Đối diện với mình là học sinh đầu tiên, Maeda Atsuko vừa hưng phấn lại vừa khẩn trương.



“Năm mấy?” Kojima không chút lưu tình, cắt ngang lời giới thiệu đang hăng say của Maeda Atsuko.



“….Năm nhất đại học….”



“Nga~ Khó trách thoạt nhìn cùng ta không sai biệt lắm. Nhảy lớp sao?” Sờ sờ cằm, Kojima Haruna gật đầu chép miệng.



“Đúng vậy. Chúng ta vốn cùng là đồng cấp….”



Kojima Haruna khí thế bức người, cùng với biểu cảm ngơ ngác tương phản rất lớn, nhất thời khiến cho Maeda Atsuko có chút nuốt không trôi.



“Vị thành niên?” Chú ý tới một điểm, Kojima Haruna khiếp đảm, người đứng trước mặt – Maeda Atsuko xem ra chẳng lớn hơn mình là bao nhiêu.



“Ách, đúng vậy, năm nay vừa tròn… 18…”



“Vậy ngươi hẳn phải gọi ta là chị, ta lớn hơn ngươi một tuổi nga~” linh quang chợt lóe, Kojima Haruna tiến đến trước mặt Maeda Atsuko, đưa ra yêu sách xấu xa.



“Cái này…” Kojima Haruna đưa ra yêu cầu vô lý, cùng với thần thái nghiêm trọng chẳng có ý tốt khiến Maeda Atsuko có chút tức giận, nhưng đây là công việc đầu tiên, lại không thể…



“Nếu không, ta sẽ không nghe ngươi giảng bài ~” nhìn Maeda Atsuko rõ ràng đang dao động, Kojima Haruna nhân cơ hội uy hiếp.



“Vậy cũng được. Ko.. Kojima onee-san…” Trước vẻ xinh đẹp đầy yêu mị của Kojima Haruna, Maeda Atsuko ngược lại chẳng có cảm giác gì đặc biệt. Chẳng qua là vì cái kiểu xưng hô này, khiến Maeda Atsuko có chút khó mở miệng.



"Sau này mong được chỉ bảo nhiều hơn, Acchan ~ "



Nhìn Maeda Atsuko cố tình ăn vận thành bộ dạng trưởng thành, Kojima Haruna cảm thấy cuộc sống sau này sẽ không nhàm chán.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét