hiệu ứng tuyết rơi

Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2015

[Fic] Thiên sứ rắc rối [Chap 1]



Thiên sứ rắc rối 
Au: Hito
Rating: T
Couple: BCCC, KojiYuu, Mayuki, Wtomo,.... 
Thể loại: siêu tưởng, comedy...

Summary: Thân là một thiên sứ nhưng nàng lại chẳng thể ngoan ngoãn được khắc nào. Các Đại thiên thần đành phải gửi trả nàng lại trần gian để tự mình tu dưỡng. Những con người phàm trần có cuộc sống nhàn vi đột nhiên bị những con người không rõ thân phận tự xưng là thiên sứ gây xáo trộn. Là lành hay dữ đây?





Chap 1: Hạ thế




-Thiên giới-

Thiên sứ rất lương thiện, mang trên mình đôi cánh màu trắng tuyệt đẹp. Khi tạ thế, Thiên sứ sẽ đưa ta đến thiên đàng nơi của những vị thần cư ngụ. Sách sử là thế, nhưng thực tế hơi nghiệt ngã. Nàng cũng là một thiên sứ nhưng sao lại khác xa thế này?!

Không phải nàng không đẹp, chỉ là vẻ đẹp ấy đã sớm bị nàng tận dụng triệt để nhằm giải quyết rắc rối nàng tạo ra.

Không phải nàng không hiền lành, chỉ là nàng không nhớ hiền lành nghĩa là sao.

Không phải nàng không có cánh, chỉ là đôi cánh của nàng sớm đã được đổi để lấy lọ sốt cà chua về trét bánh mì ăn.

Đại khái là những đặc điểm của một thiên thần nàng đều hội tụ đủ. Bản thân nàng còn phát sinh những tính tình quái lạ đủ để làm náo loạn bất cứ đâu. 

Khi nàng đem đôi cánh của mình trao đổi với Thần Demeter vườn thượng uyển, Đại thiên thần Heceil đã tức lộn ruột và giáo huấn nàng ba tháng trời rằng: đôi cánh rất quý giá, nó là biểu tượng đầy kiêu hãnh của một thiên thần. Sau đó, ông đã đi chuộc lại đôi cánh cho nàng, bản thân thì làm osin cho Thần Demeter để trồng lại vườn cà chua nhằm chế tạo lọ sốt mà nàng đã lấy.

Ít lâu sau, nàng lại đi trộm cung tên của Thần Cupid. Nhắm bắn loạn xạ làm Thiên GIới một phen chao đảo vì đủ mọi thể loại tình yêu xuất hiện: Đam mỹ, Bách Hợp, Thần và Yêu, già và trẻ, vân vân và mây mây.

Khi giải quyết xong mớ hỗn độn nàng tạo ra, các Đại thiên thần đã có một cuộc họp quy mô lớn. Nàng dĩ nhiên là trung tâm của phiên xét xử. Đại thiên thần Heceil bắt đầu hỏi tội:

_ Thiên thần tập sự Acchan dù mới ba tháng tuổi đã gây ra những tội không thể dung tha dù lớn hay nhỏ. Nhiều lần phá bĩnh các thiên thần, hay trộm thức ăn lúc quá khuya, còn đổi đôi cánh của mình chỉ vì một lọ sốt. Tội lớn nhất là dùng cung tình yêu của thần Cupid khiến Thiên giới náo loạn. Đặc biệt là khiến ta phải đi yêu cái tên Demeter đáng ghét đã từng bắt ta làm osin. Ngươi còn gì để biện hộ cho mình?

_ Đấy là thể hiện sự yêu quý của con đối với tất cả mọi người.

_ Yêu quý không phải thể hiện bằng cách đó.

_ Vậy chứ cách nào? 

_ Vậy ngươi có biết tại sao mình phải đứng đây mà xấu hổ trước tất cả các thiên thần hay không?

_ Xấu hổ? Xấu hổ nghĩa là gì? Có trong từ điển bách khoa của Thiên giới không?

Câu này khiến Heceil cứng họng. Biết Heceil không biết xấu hổ nghĩa là gì nên Thần Demeter giải nguy

_ Cho Heceil được dùng quyền trợ giúp.. đổi câu hỏi.

_ Ai cần ông lên tiếng. Tưởng ta không biết sao!

Cóc cóc, Chủ tòa lên tiếng:

_ Yêu cầu hai người không bàn chuyện gia đình ngay tại phiên tòa

_ Bọn ta không phải…

Cóc cóc.

_Yên lặng, không cãi với chủ tòa. Heceil hãy tiếp tục công việc.

Chủ tòa cười nham hiểm, để mặc Heceil ấm ức tiếp tục tra hỏi thiên thần Acchan.

_ Cách thể hiện sự yêu quý và cả cảm giác xấu hổ nghĩa là gì mà ngươi cũng hỏi ta sao? Đã từng là một con người, chẳng nhẽ ngươi không biết?

_ Ai bảo các ngài cho tôi uống thuốc vong tình mần chi. Tôi quên hết tất cả quá khứ của một con người thì sao biết được.

Đây đúng là một vấn đề nan giải, hóa ra là do nàng ta không có căn nguyên của những đức tính tốt đẹp nên mới thế. Chắc do thuốc vong tình đã xóa bỏ quá đà cả kí ức lẫn bản tính của nàng ta. Biện pháp giúp nàng hoàn thiện những đức tính cần có là trở lại trần gian để học tập. Thế nhưng vấn đề nan giải hơn là liệu trần gian có bị nàng làm cho khuynh đảo luôn không? Cần có một thiên thần đi theo để giám hộ nàng. Và ai là người xui xẻo bị đưa đi, à không… là may mắn được lựa chọn?

_ Yuu, Ngài đi theo nàng ta đi!

_ Never, không bao giờ, no way.

_ Ngài không muốn tận mắt nhìn thấy mấy cô nàng tuyệt mĩ thay vì suốt ngày ôm khư khư sấp tranh vẽ của Họa thần hay sao?

_ Thật thế a? Được, nhưng đừng có mà lừa ta. Không là ta sẽ dạy hư nàng ấy hơn bây giờ nữa đó.

_Ok, Ok. Vậy giờ cả hai hãy xuất phát đi.

Rầm, Rầm, uỳnh, uỳnh. Tất thảy Đại thiên thần đẩy lần lượt hai người xuống Hồ nước – kết giới ngăn cách giữa Thiên giới và nhân gian. Sau đó thì mở yến tiệc linh đình ăn mừng vì trong một thời gian có thể thoát khỏi hai kẻ phá hoại thuộc hạng nhất nhì nơi đây. Hura, uống rượu thôi nào.

-------------------------------------------------------------------------------

-Trần gian- Năm 2013

Reng! Cộp!
Reng! Cộp!
Reng! Rầm! Choang! Leng keng, leng keng..

Chiếc đồng hồ báo thức bị phanh thây nơi góc tường vì không chịu để yên cho chủ nhân của nó ngủ. Một bàn chân nhanh chóng chạy hối hả, đạp tông cửa, xông thẳng vào phòng, đá tung chăn.

_ Dậy mau, còn không nhanh lên sẽ trễ mất.

_ Uhm, hôm nay con trống 2 tiết đầu mà. Để con ngủ.

_ Không ngủ nghê gì nữa hết. Dậy mau!

Cô gái cố gắng ngồi thẳng người dậy, dụi dụi đôi mắt.

_ Phải rồi, hôm nay học bù môn giáo dục thể chất. Chết con rồi, môn này đi trễ sẽ bị ông thầy Ác Qủy trừng phạt. Sao mẹ không gọi con dậy sớm hơn?

_ Thì khách hàng vừa mới gọi điện thôi. Nhanh lên, thay đồ, đi giao hàng.

Cô gái nhanh chóng rửa mặt, đánh răng cấp tốc trong 10 giây. Đang xỏ chân vào váy, nghe mẹ nói thế liền kêu thét:

_ Nhưng con phải đi học.

_ Lỡ trễ rồi, kệ đi, đi giao hàng.

_ Mẹ là người duy nhất bắt con của mình trễ học đi giao hàng đó.

_ Nói nhiều quá. Cắt tiền tiêu vặt bây giờ. Đi ngay!

----------------------------------------------------------------------------- 

Takamina ‘s POV

Tôi là Takahashi Minami, nữ nhân chính hiệu. Tuổi vừa tròn 22, là một sinh viên gương mẫu vẫn đang ăn bám bố mẹ. Chiều cao khiêm tốn nhưng tôi rất tự tin bởi.. không ai dám ngẩng cao đầu khi nói chuyện với tôi. Người vừa nãy bóc lột sức lao động của một cô gái yếu ớt, không ai khác chính là mama yêu dấu. Mama tôi là người chủ nghĩa hiện thực đến đau lòng, nhưng tôi lại theo chủ nghĩa lãng mạn nhân đạo. Vì quá nhân đạo nên tôi hay bị rơi vào những tình huống trớ trêu.

Minh chứng là sự kiện mới xảy ra, tôi lo lắng né đàn kiến băng qua đường mà chiếc honda đang chở thùng đựng mì soba với sushi đâm thẳng vào một cô gái đang lê lết bên vệ đường. Dù mới sáng sớm nhưng trời lại kéo mây đen ngòm, mang đến một trận mưa như vũ bảo, con đường băng qua khu nghĩa trang vắng tanh chỉ có cô ấy và tôi. Đúng là thời tiết thấu hiểu lòng người, cảnh tượng này khiến ai nhìn thấy cũng phải xé gan xé ruột. Tôi, một nhân viên giao hàng đang ngơ ngác nhìn chiếc xe ngoẻo đầu sang bên, mì soba với sushi bên trong bị văng ra hỗn độn. Bộ đồ trắng tinh tươm như người Hy Lạp của cô ấy cũng lấm lem bèo nhèo bùn đất.

Cảnh tượng thật quá bi đát. Ừ, nghĩ đến mama sẽ xung thiên thì cảnh tượng của tôi chắc chắn sẽ rất bi đát. Chủ nghĩa nhân đạo không thể dùng lúc này, đành phải chuyển sang chủ nghĩa.. ăn vạ. Xin lỗi cô bạn, tôi ra tay đây. Nào, hãy khóc đi Takahashi, hãy đòi tiền đi, mày làm được mà.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét