hiệu ứng tuyết rơi

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

[Fic] Lão sư tuổi 18 ?! [Chương 15]


Chương 15

Nửa đường nhảy ra một sóc chuột háo sắc












“Acchan~”

“…..” Trông thấy lúm đồng tiền khắc sâu, Maeda Atsuko có cảm giác không tốt.

“Nè, Acchan cùng nữ sinh kia… là người yêu à?” Tay chống trên bàn, thân thể Oshima Yuko nghiêng về phía trước, cơ hồ đụng tới chóp mũi Maeda Atsuko.

“….. Trong đầu cậu rốt cuộc chứa cái gì a! Chỉ là quan hệ cô trò rất bình thường thôi”. Khó chịu đẩy cái đầu trước mặt ra, Maeda Atsuko di dời tầm mắt, cúi đầu tiếp tục thu dọn sách vở.

“Ể? Không phải sao? Vậy cái tư thế đó, tớ còn tưởng là…..”

“Yuko!” Maeda Atsuko trừng mắt một cái liếc nhìn Oshima Yuko đang thao thao bất tuyệt, mặt mũi tản mát đầy hắc khí.

Nghĩ tới sự việc tối hôm qua, cái dáng vẻ mị hoặc đó của Kojima Haruna là Maeda Atsuko liền cảm thấy đầu như nóng lên, xoang mũi đột nhiên trào ra một thứ ấm áp.

“Nếu không phải là Acchan thì tốt rồi ~ hắc hắc”. Sóc chuột đối diện hưng phấn nhếch môi cười gian, ánh mắt lóe tinh quang.

“…..Cậu định làm gì với học sinh của tớ đấy?” Ngửi được mùi hơi thở nguy hiểm phát tán trong không khí, trong đầu Maeda Atsuko oanh một tiếng vang lên còi chuông báo động, lưới điện phút chốc đã quá tải.

“Bí mật ~” Dựng thẳng ngón tay đặt trên môi, Oshima Yuko thần bí nháy mắt.







“Acchan~”

“Ờ…..” Trái ngược với Kojima Haruna tràn đầy hăng hái thì Maeda Atsuko lại có vẻ như là máy phát điện bị thiếu hụt điện năng, có nguy cơ tắt máy.

“Như thế nào mà tự dưng Acchan lại tới đón ta thế? Đừng nói là nhớ ta nha?” Trước mặt nhiều người nên Kojima Haruna không thể bày tỏ thái độ bất mãn với cái người mang vẻ mặt hời hợt kia được.

“À, là do dì đã nhờ…..” Ngửi thấy mùi hương đặc trưng riêng biệt của người nọ, Maeda Atsuko nghi hoặc nhìn chăm chú. Đang nhìn thì đôi mắt to xinh đẹp của Kojima lóe lên vẻ tức giận, khiến thân thể nàng không tự chủ lùi về phía sau một bước.

“…..Đột nhiên mất hứng, ta không muốn đi…..” Tâm tình đang vui vẻ bỗng nhiên bị một câu nói của Maeda Atsuko giết chết tươi, trong nháy mắt chìm sâu tận đáy cốc.

Kojima Haruna rũ mi mắt xuống, khôi phục lại trạng thái ngây ngây ngô ngô, chầm chậm lướt qua người Maeda Atsuko.

“Này? Kojima-chan…..” Vội vàng nắm lấy cánh tay Kojima Haruna, trên mặt Maeda Atsuko vẫn đầy vẻ khó hiểu.

“…..Trước đã để ý rồi, cô nàng này là ai?” Bị lôi kéo chứng tỏ ngốc tử đó còn quan tâm đến mình, tâm tình thoáng khôi phục một chút. Gương mặt Kojima Haruna tràn đầy địch ý nhìn cái người dáng vóc nhỏ bé nhưng không thể xem thường bên cạnh Maeda Atsuko.

“Oh, cậu ấy là…..” Nghiêng đầu giới thiệu về Oshima Yuko, Maeda Atsuko không hề nhận ra ánh mắt Kojima Haruna chợt lóe.

“Oshima Yuko, là bạn thân của Acchan~ có thể gọi tớ là Yuko~~” Oshima Yuko hưng phấn nhảy đến trước người Kojima Haruna, má lúm đồng tiền khắc sâu không thấy đáy.

“….. Kojima Haruna”. Nhìn thấy tiểu vóc dáng cắt ngang lời Maeda Atsuko đang nói, Kojima Haruna không vui nhíu mày.

Chẳng thèm để ý đến móng vuốt của sóc chuột trước mặt, Kojima Haruna hoàn toàn không có ý định phản kháng, tầm mắt chỉ một mực dán chặt trên người Maeda đang ở cạnh bên. 








“Đều là những món Kojima-chan thích ăn đó ~” Nhìn vị trí cách mình một chỗ ngồi, mặt mũi ngây ngây ngô ngô của Kojima Haruna, Maeda Atsuko mơ hồ cảm thấy oán khí chầm chậm hướng về phía mình tụ tập?

“Cám ơn….. cái đồ ngốc thúi tha, cái đồ ngốc đần độn…..” Dẩu môi không vui, Kojima Haruna nhàm chán cầm nĩa đâm vào thức ăn trong chén, miệng thì cứ mãi lầm bà lầm bầm.

“Ô…..cái đó với không tới, Acchan lấy giúp ta…..” Mặc dù trong lòng tức giận nhưng cũng không thể cùng dạ dày của mình làm khổ nhau. Có điều, nàng thích nhất là đến gần bên cạnh Maeda, Kojima Haruna vô ý hướng tới người bên cạnh làm nũng.

“…..” Đợi cả nửa ngày, chẳng thấy thức ăn nhảy vô chén của mình. Kojima Haruna hơi bất mãn nhìn sang bên cạnh.

Thì ra là, Maeda không có ở đây, khó trách…..

Nhưng…..

Maeda Atsuko cùng cái thứ lớn lên giống hệt sóc chuột đó quan hệ rất tốt…..

Môi của tên kia còn chạm đến lỗ tai của em ấy, này !!

Cái đồ ngốc đó còn dám đỏ mặt?

Thứ ngạo kiều (tsun) như ngươi mà có thể thẹn thùng đến độ bối rối thành cái dạng đó !!

….. Ngươi cười thực chói mắt, rõ ràng lúc ở cạnh ta thì…..

Trong lòng đột nhiên có chút không thoải mái…..

“Yuko, bình thường không phát hiện cậu đối với một người nào đó sẽ sinh ra hứng thú đến vậy…..” Lâu lâu lại há miệng cắn miếng bánh, âm thanh om sòm không ngừng oanh tạc bên tai, còn có cái tên thường xuyên xuất hiện.

“Có điều, tớ khuyên cậu tốt nhất nên chết phần tâm tư này đi. Kojima-chan đã có bạn trai rồi…..” Maeda Atsuko thừa nhận bản thân mình có chút tư tâm, không muốn đem Kojima nhường cho bất luận kẻ nào.

“Quả nhiên là như thế, một người xinh đẹp như vậy….. không hổ là người mà Oshima Yuko này để ý ~~” Sờ sờ cằm, Oshima Yuko nhìn về phía Kojima Haruna đang ngẩn người ở một bên, tự hào giương răng nanh.

“Nhưng là đại trượng phu ~ tớ sẽ đeo đuổi Nyan Nyan!!”

“Gì!..... A!” Bị hành động vung nắm đấm bất ngờ của tiểu vóc dáng bên cạnh làm giật mình, không cẩn thận làm nước súp nóng bắn lên tay, Maeda Atsuko nhịn đau cố gắng nâng khóe môi.

Nyan Nyan?

Kiểu xưng hô kì cục gì thế này? Mèo sao?

“Ai nha, tớ có thể gọi cậu là Haruna không?” Chẳng biết từ lúc nào, Oshima Yuko đã tới gần, nở nụ cười rực rỡ.

“Ừ…..” Kojima Haruna dùng toàn lực chú ý đặt ở trên người Maeda Atsuko nãy giờ chỉ biết cúi gằm mặt ăn cơm, không quay đầu chỉ ừ một tiếng.

Chuyện phát sinh mới vừa rồi, hết thảy đều được Kojima Haruna – cái người tựa như ngẩn ngẩn ngơ ngơ thu vào đáy mắt.

Tiểu vóc dáng bên cạnh tạo cho Kojima ấn tượng ngày càng kém. Lỗ mãng lại còn ngang ngược, thật đáng ghét…..

Cùng với tên kia y hệt nhau….

“Haruna không ngại có thêm một người bạn gái đâu nhỉ?”

“Ừ….. Cái gì?” Chiếc nĩa vừa đưa tới môi đột nhiên dừng lại, Kojima Haruna kinh ngạc quay đầu lại, lần đầu tiên đem lời nói kinh người của Oshima Yuko đặt vào tai.

Mà ở một bên khác, Maeda Atsuko cúi đầu và cơm, nghe thấy câu đó, trong nhất thời động tác liền cứng ngắc, nhanh chóng phục hồi tiếp tục ăn cơm.

“Oa~ quả là đáng yêu mà ~ đúng không, Acchan” Nhìn Kojima Haruna ngơ ngơ ngác nhác, Oshima Yuko bưng mặt cảm thán.

“Ờ…..” Miệng Maeda Atsuko ngậm đầy thức ăn nên chỉ ậm ờ một tiếng, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên.

Mặc dù nên ngăn cản chuyện này, nhưng ai cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc.

Vậy hạnh phúc của mình đâu? Ở chỗ nào?

Rõ ràng là chuyện vui, tại sao tim lại đau đến thế?

Hay là bởi ăn nhiều quá ư?.....

“Thích quá đi mất ~ Hi hì, tớ quyết định rồi!”

“Nyan Nyan làm vợ yêu của tớ đi ~”

“Hả?” Maeda Atsuko cùng Kojima Haruna lần đầu tiên hai miệng một lời, khiếp sợ nhìn Oshima Yuko không biết từ nơi nào lấy ra một bó hoa quỳ xuống.






=====================================

Ăn nhiều đau bụng chớ ai đau tim đâu (´∀`*) Tội Acchan, vầy mà cũng không phân biệt được. Sau này bị Nyan lừa biết làm sao 〣( ºΔº )〣

1 nhận xét:

  1. Chậc Yuko gặp Nyan như kiểu tình yêu sét đánh =))) phá đám quá nha :v còn 2 mẹ kia công khai mợ đi, ậm ờ ghê

    Trả lờiXóa