hiệu ứng tuyết rơi

Thứ Hai, 2 tháng 11, 2015

[Fic] Lão sư tuổi 18 ?! [Chương 13]


Chương 13

Đầu gỗ cũng chẳng phải là quả hồng mềm! 












“Acchan, sao còn chưa đi dạy kèm? Không phải giờ này thường ngày đã sớm đi rồi sao?”

“Ừ… Chút nữa đi liền…” Liếc mắt một cái xem xét địa phương vừa phát ra tiếng, Maeda Atsuko vẫn từ tốn tiếp tục thu thập đồ vật này nọ.

“Thật khả nghi… (nhìn chằm chằm —. —)’’

“… Tớ đi trước” hết thu lại phóng, hết phóng lại thu. Rốt cuộc chịu không nổi tầm mắt người đối diện, Maeda Atsuko cuống quýt nhấc cặp lên rời đi.








“Nghe nói người mà Acchan dạy kèm kia rất xinh đẹp nha~” Nơ bướm trên đỉnh đầu nhẹ nhàng run run, một nữ sinh vóc người nhỏ nhắn cầm chổi đi ngang qua.

“Thiệt không? Khó trách che giấu kĩ như vậy, ngay cả ảnh chụp cũng không cho xem…” Nữ sinh nhíu mi hình chữ bát có chút oán niệm, lúm đồng tiền hai má như ẩn như hiện.

“… Gần đây nhận được tin nhắn nhiều như vậy, chắc là yêu rồi”

“Hô hô ~ cấm kị sư sinh luyến ~” (tình yêu thầy trò bị cấm đoán)

“Yuko có vẻ rất hưng phấn nha~”

“Bởi vì có muội muội xinh đẹp chứ sao~” Oshima Yuko vùi đầu đem tất cả những thứ trên mặt bàn quét hết vào balo, chạy chạy nhảy nhảy phóng ra ngoài.

“….” Thì ra đây mới là trọng điểm a, Yuko chan… Đâu rồi? Đợi đã…

“Yuko, trực nhật a trực nhật!!” Đến khi nữ sinh nhớ ra thì người nào đó đã đi biệt tích.








“Thôi không nghĩ nữa… Nhưng cũng không thể cúp cua….” Trên đường đi, Maeda Atsuko mang vẻ mặt phức tạp. Dưới là chức trách trên là nỗi lòng, quả thực tiến thoái lưỡng nan.

“A… Thật rối rắm…”

“Nhớ lại, cơ thể bị chính học sinh của mình thấy hết trơn hết trọi… Không những vậy, còn cùng nàng phát sinh quan hệ…” Vừa nghĩ đến cảnh tượng chấn động sáng hôm đó, điều đầu tiên Maeda Atsuko nghĩ đến không phải là quan hệ cấm kị giữa hai người mà là phong cảnh chân thật của chính mình bị nhìn thấy hết.

“Mình đúng là một lão sư thất bại! …….Ể?” Hình như liếc mắt thấy điều gì đó, Maeda Atsuko dừng bước.








“Acchan thật chậm chạp……” Không biết đây là lần thứ mấy nhìn đồng hồ, Kojima chỉ biết là hiện tại chính mình đang rất bức bối.

“Đáng ghét! Rõ ràng đã nói sẽ chịu trách nhiệm với người ta ……” Nhớ tới gương mặt của ngốc tử đó, trong lòng Kojima Haruna có thể nói là hội tụ đủ loại tư vị.

“Lão sư chính là đồ đáng ghét nhất !!” Hết chu mỏ lại bĩu môi, người nào đó nằm trên giường nhặt đại một thứ chọi vào cửa phát tiết.

Được rồi, nói thật là có một số thứ nếu chọi bể thì thu dọn sẽ rất phiền nên Kojima Haruna mới nhanh gọn lựa chọn thứ nhẹ nhất, đó chính là ---- cái gối!

Nhưng, cũng vì quá nhẹ nên mấy lần đều rơi xuống chân giường.

“Ghê tởm, một cái gối nho nhỏ mà cũng dám cùng ta đối nghịch!” Kojima Haruna thành công chuyển toàn bộ sự thống hận từ Maeda Atsuko sang người muội muội vô tội là chiếc gối đầu.

Thật vất vả phát tiết hết một lần, kết quả cả người đầy mồ hôi, thở hỗn hển.

Quả nhiên, thân thể 95 tuổi đã bị đả thương đến không dậy nổi……

“Ô oa! Kojima-chan! Cho dù mềm hơn nữa cũng sẽ đập chết người a…” Không ngờ vừa mới bước vào liền nhận được nghi thức chào đón “long trọng” như vậy, Maeda Atsuko cảm thán, may mà không tiếp nhận món bánh ngọt từ Kojima mama, lâu chút nữa chắc…..

“Hừ!”

“Thực xin lỗi, hôm nay tới trễ. Trên đường xảy ra chút chuyện……” Đem gối đầu nhẹ nhàng đặt về chỗ cũ, Maeda Atsuko lén nhìn Kojima Haruna đang nằm thở gấp trên giường.

Nè nè…. Vị đại tiểu thư nằm trên giường dường như không phát giác ra tư thế của mình hiện tại đang vô cùng bất ổn.

Thấy được cả quần lót nha~

Không hổ danh là Kojima-chan, ngay cả nội y cũng sexy như vậy……

Kojima-chan, làm ơn đừng bày ra bộ dạng như thể “mau tới đây ăn ta” có được không…….








“Hôm nay học vật lý đi ……” Cuối cùng cũng nhận ra hành vi của mình chẳng khác gì sắc lang, Maeda Atsuko nhanh chóng thu hồi tầm mắt.

Tâm tình dù bình tĩnh ngay thẳng cách mấy mà mỗi lần gặp phải Kojima dường như đều lệch khỏi tâm quỹ đạo. Nếu mình là nam sinh, khẳng định sẽ không trụ được…..

Đột nhiên có chút hâm mộ hắn ta …..

“Kojima bạn học? …..làm sao vậy? Không thoải mái à?” Ngồi yên nửa ngày, lại nửa ngày nữa cũng chẳng thấy người nọ đến. Maeda Atsuko sắc mặt âm trầm nhìn về phía sau.

Người nọ hai má ửng hồng, trán bịn rịn mồ hôi khiến Maeda Atsuko sinh ra lo lắng.

“Ngươi nói xem…..” Kojima Haruna tức giận trợn mắt liếc nàng một cái.

“…..”

“Kia….. Hôm nay chúng ta chỉ ôn lại cho tốt kiến thức cũ là được rồi…...” Coi như thông cảm vì sự việc khiến người người tim đập mặt đỏ tối hôm qua, Maeda Atsuko quyết định lui một bước.

Kỳ thật là eo cùng với bả vai của nàng hôm nay cũng đau ê ẩm.

“Acchan, quan hệ của chúng ta hiện tại là cái dạng gì?” Một dạ đặt ở sự việc rối rắm tối hôm qua, kế hoạch giảng bài của Maeda Atsuko lần nữa bị Kojima Haruna phá hỏng.

“Cô trò…..”

“Đáng ghét, những lời lão sư nói với ta hồi sáng đều là giả sao…..” Nói không đau lòng là giả. Tuy rằng cỡ này chưa thấm vào đâu nhưng thái độ trốn trốn tránh tránh của đối phương vẫn khiến Kojima Haruna ít nhiều bị thương tâm.

“…..” Bộ dạng hiện tại của Kojima khiến người ta chỉ muốn ôm vào trong ngực vỗ về, Maeda Atsuko cũng biết bản thân mình có phần quá đáng. Dù sao đối phương vẫn còn là học sinh cao trung.

Cũng không biết tại sao ngày hôm qua cứ như thể bị mộng du đi đáp ứng nàng? Bồi thường.

Được rồi, rõ ràng là mình có lỗi trước. Nhưng…..

Có phần hoài nghi, cái vị Kojima-chan ngốc manh trước mắt này thường xuyên có những hành động kỳ quái…..

Không có bất kỳ chứng cớ nào, chung quy cũng không có cảm giác tin tưởng.

“Acchan!” Maeda Atsuko mang bộ mặt thất thần, nháy mắt châm ngòi lửa giận của Kojima Haruna.

“Ờ!”

“Hận chết ngươi !!”

“Hở?” Một giây trước còn là Kojima Haruna điềm đạm đáng yêu, lúc này lại là vẻ mặt mang đầy oán khí. Ánh mắt sắc bén đâm vào khiến tim Maeda Atsuko suýt ngừng đập.

“Ra ngoài, đi ra ngoài! Bổn tiểu thư không muốn nhìn thấy ngươi!” Làm một động tác lý ngư đả cổn, được rồi, một lần không thành công thì làm lại lần nữa.

Chân còn chưa trụ vững, Kojima Haruna liền bắt đầu đưa tay xô đẩy Maeda Atsuko – kẻ đang đứng ngẩn người.

“Ko….. Kojima-chan! Ngươi làm ơn nghiêm túc một chút có được không!” Coi như tính khí có tốt đi nữa thì cũng có điểm giới hạn, Maeda Atsuko thừa nhận mình có chút tức giận rồi.

Xoay người lật tay bắt lấy quả đấm đang vung lung tung của Kojima Haruna, Maeda Atsuko nhất thời không khống chế được lực đạo, sơ ý đem Kojima đẩy ngã lên giường.

“….. Là ta làm, ta tất nhiên sẽ phụ trách. Nếu chẳng qua là ngươi buông lời xằng bậy, ta nhất định không bỏ qua”. Thật không ngờ Maeda Atsuko lại biến thành bộ dạng thế này, thoáng sửng sốt giây lát mới mở miệng.

Mà nói chuyện trong tư thế này thì, quả là ngượng …..

“…..Muốn đánh người hả, cần gì phải hung dữ với người ta như vậy…..” Maeda đột nhiên thay đổi thái độ từ nhún nhường sang cường thế dọa Kojima Haruna sợ chết khiếp.

Mặc dù trong lòng có tính toán, nhưng….. bây giờ còn chưa phải lúc.

Kojima Haruna hấp hấp cánh mũi, thoáng chốc hốc mắt đã ngần ngận nước.

“Thật, thật xin lỗi, chẳng qua là ta…..” Thấy nước mắt, thái độ của Maeda Atsuko nhất thời mềm lại.

“Buông ra!”

“Thật xin lỗi, làm ngươi đau…..” Thấy khuôn mặt Kojima Haruna có chút vặn vẹo, Maeda Atsuko cuống quýt buông tay ra.

“Nói tóm lại, chuyện lần này không được phép tái diễn, hôm nay đến đây thôi. Còn nữa, Kojima-chan, thái độ của ngươi cần phải sửa đổi cho tốt. Tối mai gặp lại…..” Thái độ mềm nhũn luôn rồi đó nhưng đối với kẻ bướng bỉnh này thì? Siêu cấp my pace phải nghiêm khắc quản lý, tuyệt đối không thể để mặc cho chuyện xảy ra lần nữa.







“Đáng ghét, đầu gỗ thối, đầu gỗ chết tiệt, đồ xấu xa….. Có điều, không ngờ người này…… siêu S nha~” Hồi tưởng lại thái độ lạnh lùng, hành động cường thế của Maeda Atsuko vừa rồi, hai má Kojima Haruna bất giác nóng lên.




===================================
[LZ nói]

Hú hú ~ Acchan S~

Số lượng chữ của chương này….. Coi như là bồi thương ngày hôm qua không có chap mới đi ~

===================================

Đọc tới câu cuối của chap này mà lạy hồn luôn, Nyan M sao =_= 

Bắt chước hú hú theo au chơi :v lâu rồi không update fic này, không biết có ai đang theo dõi không hãy an tâm vì fic này mình không drop, chỉ là chậm chạp mà bước thôi >v<

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét