hiệu ứng tuyết rơi

Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

[Fic] Lão sư tuổi 18 ?! [Chương 9]


Chương 9

Lão sư, kiss một cái nha?












“Atsuko, sắc mặt không được tốt lắm, bị cảm sao?” Kojima mama nhìn Maeda Atsuko đứng ở cửa, hai má có chút nhợt nhạt, liền cảm thấy bất an.



“Dạ, Dạ không. Chỉ là thấy hơi lạnh….” Đưa tay sờ mặt, Maeda Atsuko cảm kích tiếp nhận tách trà từ Kojima mama theo thông lệ.



“Haruna tối qua có nghe lời không?” Nhìn Maeda Atsuko đối diện thỏa mãn nở nụ cười như đứa trẻ, tâm tình Kojima mama không khỏi cao hứng.



“Dạ, Kojima bạn học rất ngoan”. Ngẩn người một lúc, Maeda Atsuko cúi đầu tiếp tục thưởng trà.



“Không có ngủ hay là trốn ra ngoài chơi đó chứ?”



“Dạ không….” Ngón tay bất an miết lên hoa văn trên tách trà, ánh mắt Maeda Atsuko lộ ra nổi buồn nhàn nhạt.



“Vậy thì tốt. Atsuko dùng ít điểm tâm ngọt nha? Là cái mà con thích nhất đó nga~” Điều cố kị được buông bỏ, tâm tình thư thái, Kojima mama cười hì hì vào phòng bếp mang bánh ngọt ra.



“Cám ơn dì ~” Ngay thời khắc nhìn thấy mấy cái bánh ngọt, sự u ám của Maeda Atsuko nháy mắt tản đi, nhăn mũi lại đầy hạnh phúc.



“Bắt đầu thôi! Oa ô ~ ngon quá đi ~” Kéo ghế ngồi lại ngay ngắn, Maeda Atsuko nhanh như chớp cầm lấy cái nĩa. Vừa cho vào miệng đã tan, đầu lưỡi Maeda Atsuko nhanh chóng được món này thỏa mãn.



“Con đã về ~”



“Haruna, sao hôm nay trễ vậy? Lại đi chỗ nào chơi rồi phải không?” Kojima mama nhìn Kojima Haruna đứng cởi giày ở cửa.



“Không phải đâu ~, tại trực nhật mà, mệt lắm luôn….” Tùy ý quăng đại chiếc giày, Kojima Haruna không thèm xếp lại đi thẳng lên phòng ngủ của mình.



“Ăn bánh ngọt không?” Với hành động tùy tiện của Kojima Haruna, Kojima mama vì nể tình có người khác ở đây nên cũng không tiện trách cứ.



“Dạ thôi, con lên trước …..” Liếc mắt lướt qua Maeda Atsuko, Kojima Haruna ỉu xìu cầm túi xách lên lầu.



“Acchan cứ ăn đi, dì đi hâm lại cơm ~”



“Dạ ~” Ngậm chiếc nĩa, Maeda Atsuko đột nhiên cảm thấy bánh ngọt không còn ngon như trước.



Kem tan trong miệng, kem đắng chát….
















“Ta đi vào nha….”



“…. Ngủ rồi à?” Thấy một sinh vật nằm chình ình trên giường, Maeda Atsuko bất đắc dĩ thở dài. Cẩn thận đi đến mép giường, cúi đầu như muốn xác định điều gì đó.



Cái người này, quả nhiên ngủ mất rồi….



Kojima-chan, quả là rất xinh đẹp ~ ngay cả ngủ mà cũng kawaii như vậy ~



“Nhìn chằm chằm ta làm gì?”



“Đâu có, nhanh dậy học bài” Kojima Haruna đột nhiên mở mắt, ánh mắt Maeda Atsuko thoáng qua một tia kinh hoảng, cố làm ra vẻ bình thản tự nhiên thúc giục người nào đó rời khỏi giường.



“Lúc nãy Acchan thấy chưa ta?” Thì thầm với chính mình, Kojima Haruna mặc cho Maeda Atsuko đem mình kéo đến trước bàn.



“….”



“Nha, thiệt ngầu~” Chỉnh lại mái tóc rối, Kojima Haruna tự hào nhìn về phía Maeda Atsuko ở bên cạnh hiện không biết đang nghĩ cái gì.



“Ờ….”



“Chán ngắt…. Hôm nay là gì a?” Thất vọng dời tầm mắt trở về, Kojima Haruna cầm lấy chiếc điện thoại đang rung ở trên bàn.



“Hóa học” liếc mắt một cái nhìn điện thoại di động trong tay Kojima Haruna, Maeda Atsuko rút ra quyển sách từ trong cặp táp.



“Acchan đúng là đa tài nha~” Đặt điện thoại di động xuống, Kojima Haruna để lộ nụ cười không rõ hàm ý.



“…. Flo, màu xanh lá mạ. Etilen. Công thức gì cả đống…. Khó quá đi a~….”



“Acchan, ngươi tìm cái gì vậy?” Kìm nén không quăng luôn cây bút, Kojima Haruna nhìn sang đôi mắt chăm chú bên cạnh mình.



“Chỗ này ngươi viết sai rồi, phải là… F2 + 2NaCl = 2NaF + Cl2…. Như vậy mới đúng” Luống cuống thu hồi tầm mắt, Maeda Atsuko cầm lấy vở bài tập của Kojima Haruna, thuận tay chỉnh lại một bài.



“Hôn ngân….” Kojima Haruna gục mặt xuống, ngón tay nhu nhuyễn viết gì đó ở trên bàn.
(Hôn ngân: dấu vết mà nụ hôn để lại)



“…” Cánh tay đang sửa lỗi bài tập bất động giây lát giữa không trung, gương mặt Maeda Atsuko thoáng cứng đờ.



“Loại sự tình đó làm sao có thể phát sinh được, đêm qua chỉ đơn thuần là cùng anh ta ở chung một chỗ, càng không phải vì muốn làm chuyện ấy ….” Buồn cười châm chọc cái biểu tình cứng ngắc của Maeda Atsuko, Kojima Haruna phát ra tiếng cười khe khẽ.



Hơn nữa, ta và hắn…..



“Acchan, hiếm khi thấy ngươi quan tâm đến ta?” Dường như Kojima Haruna phát giác ra điều gì, thoáng chốc đã di chuyển đến trước mặt Maeda Atsuko, thiếu chút nữa là hôn lên gò má của nàng.



“…. Chẳng qua là ta thấy một cô gái ra ngoài vào buổi tối rất nguy hiểm, huống hồ là cùng với người khác phái ….hơn nữa ta đây còn là lão sư của ngươi, tất nhiên đối với ngươi cũng phải có trách nhiệm!” Thoáng qua một tia vui mừng, Maeda Atsuko bày ra biểu tình nghiêm túc nhìn gương mặt không mấy đứng đắn của Kojima Haruna.



“Cái gì nha. Lại bắt đầu lãi nhãi rồi…. a, bó tay, không học nữa ~” Cách giải thích của Maeda Atsuko khiến Kojima Haruna có hơi tức giận, phiền não đẩy sách vở sang một bên.



“Không được! Nhớ hết đống này mới được nghỉ ngơi”.



“Hả, Acchan thật đáng ghét ~” Dù không tình nguyện, nhưng Kojima Haruna vẫn không phản kháng mà ngoan ngoãn nghe lời, chỉ là tầm mắt không để nơi quyển sách.



Ngón tay Acchan thật xinh đẹp ~ tưởng tượng sờ một cái, nếu như có thể ngậm được lại càng tốt ~ (biến thái XD)



“Ngươi có thể dùng mục lục pháp (phương pháp liệt kê tiêu mục theo thứ tự lớn đến nhỏ) hoặc là học ý chính cho dễ nhớ, kết hợp với những bài tập ta đã hướng dẫn cách giải. Ta nghĩ không thành vấn đề”. Chẳng màng quan tâm đến sự nũng nịu của Kojima Haruna, Maeda Atsuko nghiêm túc đưa ra đề nghị.



“Lão sư….”



“Làm nũng vô hiệu, bác bỏ! ….” Không nghe hết đoạn sau theo thói quen liền cự tuyệt, một lát sau Maeda Atsuko mới ý thức được xưng hô của Kojima Haruna với mình, có chút nghi hoặc nhìn về bên cạnh.



“Lão sư, kiss một cái nha?” Vốn dĩ đang gục xuống bàn Kojima Haruna bất ngờ dựng người dậy, hai tay chống lên hai bên thành ghế dựa mà Maeda Atsuko đang ngồi. Lúc hỏi câu này, chóp mũi của cả hai đã chạm vào nhau.















Nếu nói trước đây chẳng qua là đùa bỡn, vậy lúc này…. Dường như có chút vượt quá giới hạn….



Trước đến nay trong mắt Kojima Haruna chưa từng chứa đựng sự nghiêm túc cùng chân tình như bây giờ, thoáng chốc đã khiến Maeda Atsuko mất đi ý định phản kháng. Chóp mũi mang hương thơm quyến rũ bao phủ toàn bộ ý thức Maeda Atsuko, bên tai bất đầu nóng dần lên….















“….” Thời điểm hiện tại Maeda Atsuko căn bản không cách nào trả lời được, bởi vì Kojima Haruna đã nghiêng người hôn lên nàng…..



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét